Golf

Miền cát thành chiến địa PGA Tour

PGA West toạ lạc ở La Quinta, California. PGA Tour lần đầu về nơi này hồi 1987 – năm khánh thành sân Stadium. Khi triển khai dự án với vai trò kiến trúc sư trưởng, nhiệm vụ của Dye là "xây một sân golf khó nhất thế giới".

Trước dự án này, ông đã tạo nên sân Stadium kiểu vận động trường trong tổ hợp golf TPC Sawgrass tại Florida, nơi PGA Tour đặt đại bản doanh. Tác phẩm đó hình thành trên đầm lầy, từ 1982 trở thành "hộ khẩu thường trú" của The Players Championship - giải đinh trên đấu trường golf hạng nhất Mỹ.

Còn ở La Quinta, chỗ xây sân là vùng sa mạc phẳng. Dye kể trong hồi kí rằng "nơi đó trơ trụi, cằn cỗi và là khu đất xấu nhất mà chúng tôi từng phải khởi sự".

Dù vậy, đội của ông đã đào, đắp, tôn tạo đủ chỗ, để về sau hình thành Stadium đầy nét ngoạn mục, với vực sâu, đồi cao đan xen những mảng fairway và green xanh rì. Nhiều hố lại có cả bẫy nước chiếm trọn nửa đường, ven hướng đánh. Thử thách chuyên môn còn cao hơn khi kết hợp với gió, đa phần tạt ngang. "Chúng tôi muốn các đấu thủ chuyên nghiệp thi triển những cú tuyệt vời", Dye nói trong tự truyện.

Bunker ở hố 16 sân Stadium. Ảnh: PGA Tour

Bunker ở hố 16 sân Stadium. Ảnh: PGA Tour

Hố 16 par5 mang tên San Andreas - đứt gãy địa chất xuyên bang California, có bẫy cát (bunker) cạnh green góp phần mang lại trải nghiệm để đời. Ban đầu, Dye định làm một bunker đáng nhớ. Nhưng quá trình thi công lại tình cờ biến nó thành độc đáo, khi công nhân điều khiển máy đào vượt thông số chỉ định – sâu đến 6,7 mét và đụng mạch nước ngầm. Vì thế, Dye cho đổ cát trở lại để từ bờ đến đáy bẫy cao tối đa sáu mét.

Chủ đầu tư Ernie Vossler ngại golfer không thể thoát bunker sâu như thế nên bảo Dye thử tính khả thi. "Ernie vứt cho tôi cây sand wedge rồi yêu cầu đưa bóng từ đáy bẫy vào green. Tôi ngửa hết cổ tay lẫn đầu gậy rồi thoát lên an toàn", Dye về sau kể.

Sau khi Dye xong việc, Hiệp hội Golf Mỹ đến đo độ khó và chấm mức 77.1 cho Stadium ở La Quinta. Thời ấy, đó là chỉ số cao nhất mà tổ chức sở hữu major US Open nam lẫn nữ cũng như quản lý và phát triển golf khu vực Bắc Mỹ từng cấp cho một sân chuyên ngành.

Năm 1987, Stadium thứ hai của Dye đón Bob Hope Classic thuộc PGA Tour. Đây là một trong chín danh xưng tiền thân của American Express ngày nay. Ngay kì ra mắt, phản ứng từ hai ngôi sao đương thời Raymond Floyd và Tom Watson cho thấy Dye hoàn thành nhiệm vụ. Floyd nói sân Dye làm đầy ác ý và đáng ghét, còn Watson bảo nó "thật bệnh hoạn và gây mệt mỏi".

Trong khi đó, bình luận viên golf Jim Murray uy tín cao của tờ Los Angeles Times mô tả tính khắc nghiệt của Stadium ở La Quinta rằng "để vượt qua nó, golfer cần một chú lạc đà, một chiếc ca-nô, một linh mục ban phước lành và nhiều mảnh băng vết thương".

Bồi vào nỗi bực tức của các ngôi sao PGA Tour đối với Stadium là vòng mở màn Bob Hope Classic 1987 trở nên khổ ải hơn khi diễn ra trong giá rét. Còn vòng cuối, thành tích bình quân đến 73.97 gậy. Chuyện này thành bất thường ở một giải kiểu chuyên nghiệp kết hợp giao lưu với nghiệp dư (Pro-Am) như Bob Hope Classic.

Riêng phần Pro-Am, bunker cạnh green hố 16 bắt đầu vang danh khi Chủ tịch hạ viện Tip O’Neill, sau vài lần không thoát được bằng gậy sand wedge chuyên dụng đã dùng tay ném bóng lên khu chốt hố, lần thứ hai mới xong việc.

Vài tuần sau sự kiện, nhiều tên tuổi trên PGA Tour đã yêu cầu tổ chức chủ quản bỏ Stadium vùng sa mạc ra khỏi lịch trình tổ chức các kỳ đấu về sau. Đến 2016, PGA Tour mới tái ngộ nơi này khi giải mang tên American Express và giữ đến nay.

Ngoài Stadium, PGA West còn năm sân, đều do các tượng đài golf thế giới thiết kế - Arnold Palmer, Jack Nicklaus (hai sân), Greg Norman và Tom Weiskopf.

Kì đấu năm nay, ba vòng đầu American Express diễn ra trên ba sân, gồm Stadium cùng Nicklaus Tournament trong PGA West và La Quinta Country Club. Vòng cuối, Ban tổ chức dùng Stadium như sáu năm qua.

Cùng chuyên mục

Đọc thêm