Đầu tiên cần phải nói rõ ràng đó là Todd Boehly là một ông chủ tốt. Không tốt thì sao bỏ ra 600 triệu bảng trong hai kỳ chuyển nhượng mùa Đông và mùa Hè vừa qua cho CLB? Không tốt thì sao trận đấu nào cũng đến xem và cổ vũ cho đội bóng thân yêu? Chelsea là một đội bóng may mắn, khi đã có một ông chủ tốt trước đó là Roman Abramovich, người đã biến họ thành thế lực hùng mạnh ở nước Anh và khắp cả thế giới. Bây giờ, họ lại có Todd Boehly, người có một quá khứ lẫy lừng về việc quản lý các đội bóng thể thao tại nước Mỹ.
Ngoài ra, Boehly còn đặc biệt được tôn trọng nhờ trình độ học thức, khi tốt nghiệp hai trường đại học, mang tấm bằng cử nhân quản trị kinh doanh về tài chính, và học ở ngôi trường đã sản sinh ra những Lý Quang Diệu, Thái Anh Văn… Tóm lại, là nếu so với Roman Abramovich thì chỉ có hơn, chứ không có thua. Cái tâm của ông cũng khác hẳn nhà Glazer, dù cũng là ông chủ Mỹ kiểu tư bản, nhưng cách làm của Todd Boehly khác hẳn nhà Glazer. Boehly yêu thích bóng đá, vạch lộ trình xây dựng Chelsea, bỏ ra gần 5 tỷ bảng đến lúc này cho Chelsea, chứ không phải đi “hút máu” Manchester United như cách nhà Glazer đang làm.
Vậy thì tại sao Chelsea lại tan hoang như thế dưới tay ông? Có lẽ bởi vì mọi thứ đều không hề phù hợp. Đã bao giờ bạn đặt câu hỏi về sự khác biệt của siêu sao bóng đá và siêu sao bóng rổ hay không? Câu trả lời là 4 chữ: mật độ ảnh hưởng. Mật độ ảnh hưởng của siêu sao bóng rổ lên đội bóng lớn gấp nhiều lần so với mật độ ảnh hưởng của siêu sao bóng đá. Messi, Ronaldo dù hay biết bao nhiêu thì họ không thể chiến thắng mà không có thủ môn và hậu vệ. Nhưng bóng rổ thì khác. Những siêu sao bóng rổ như Michael Jordan ngày xưa hay LeBron James của hôm nay có thể tạo nên các trận cầu mà họ ghi được 30-50% số điểm của toàn đội. Và sức mạnh của những LeBron James hay Stephen Curry có thể một tay tạo nên chiến thắng ở những giây cuối cùng.
Nếu so sánh cho dễ hiểu, một tập thể bóng đá mạnh dựa vào sức mạnh siêu sao 30%, thì với bóng rổ phải lên tới 60%. Giải bóng đá nhà nghề Mỹ MLS phải lập ra những quy định có tính pháp luật và tiền bạc, để ngăn chặn việc một đội bóng có thể sở hữu quá nhiều All-Stars trong đội hình. Nhưng bóng đá thì không! Ngoài ra, đó là tính chiến thuật. Bóng rổ chiến thuật đơn điệu hơn bóng đá rất nhiều. Todd Boehly nghĩ rằng cứ đem siêu sao về như cách Golden State Warriors mua Kevin Durant là chiến thắng vậy. Và đó là điểm chết của ông: xây dựng bóng đá như bóng rổ. Bóng đá phức tạp hơn rất nhiều.
“Đôi khi con đường dẫn đến địa ngục bắt nguồn từ một ý tưởng tốt đẹp”, Chelsea ác nghiệt thay lại nằm đúng trong câu nói đó.